Một từ có thể mở ra cánh cửa đến linh giới, và mỗi vị Thần đều có trang web của riêng mình? Để giao tiếp với thế giới tâm linh, chữ Hán phồn thể và giản thể có khác biệt không?

Xin chào quý vị độc giả, chào mừng quý vị đến với Bí ẩn chưa được giải đáp cùng chúng tôi.

Trong các số trước, chúng tôi đã giới thiệu về cơn sốt khí công vào những năm 1980 mà Sở 507 thần bí. Mọi người đều thích thú. Dưới sự lãnh đạo của Tiền Học Sâm, người đứng đầu giới khoa học, Sở 507 đã thực hiện không ít thực nghiệm về công năng đặc dị, chẳng hạn như thực nghiệm bẻ cong thìa sắt bằng tay không mà người bình thường có thể thực hiện thành công, cũng như thí nghiệm đốt lửa bằng ngón tay, dùng thiên mục khám bệnh v.v.

Vào cuối những năm 1980, sự phổ biến của khí công cũng lan sang Đài Loan, bên kia bờ eo biển. Vì vậy, hôm nay chúng tôi sẽ giới thiệu thực nghiệm công năng đặc dị đến từ Đài Loan. Hy vọng tất cả các bạn sẽ thích nó.

Nói đến nghiên cứu công năng đặc dị của Đài Loan, chúng ta không thể không nhắc đến người đi đầu trong lĩnh vực này, giáo sư Lý Tự Sầm. Giáo sư Lý là nhân vật lãnh đạo trong lĩnh vực nghiên cứu chất bán dẫn của Đài Loan, và cũng từng là hiệu trưởng của Đại học Quốc gia Đài Loan trong 8 năm. Trong giới khoa học Đài Loan, có thể nói ông là nhân vật đức cao vọng trọng ngang với Tiền Học Sâm.

Nội công của Đạo gia – Sát khí trị bệnh độc

Theo bản thân giáo sư Lý nói, ông từ khi còn nhỏ đã được giáo dục về khoa học phương Tây, chỉ tin tưởng những hiện tượng có thể khảo nghiệm lặp lại trong phòng thí nghiệm. Ông coi tất cả các loại tín ngưỡng được lưu truyền trong văn hóa truyền thống Trung Quốc là mê tín. Một Cơ đốc nhân mời ông lên giáo đường, ông trực tính trang nghiêm nói, các bạn đều không thể chứng minh sự tồn tại của Thượng đế, thì tôi sao phải đến giáo đường? Nói đơn giản là, khi còn trẻ, khoa học là tín ngưỡng duy nhất đối với ông.

Tuy nhiên, vào năm 1990, sau khi xem xong thực nghiệm công năng đặc di của Lý Phụng Sơn, một nhà võ thuật và đại sư khí công nổi tiếng người Đài Loan, niềm tin của giáo sư Lý bắt đầu lung lay. Vào thời điểm đó, ông đang tham gia kế hoạch nghiên cứu khí công do Hội đồng Khoa học Quốc gia Đài Loan chủ đạo, và Lý Phụng Sơn là chỉ đạo thực nghiệm của kế hoạch này.

Gia đình của Lý Phụng Sơn đã luyện tập Khí công Đạo gia từ đời cụ nội của ông ấy, truyền đến đời ông, có thể nói đã là một thành công nhỏ, nghe nói rằng lòng bàn tay của ông ấy có thể tự do phát xuất ra dưỡng khí hoặc sát khí. Mọi người đều biết dưỡng khí có thể duy trì sự sống cho con người, còn sát khí thì lợi hại thế nào? Mọi người đều muốn thử công phu của ông, để xem xem ông có nội công thâm hậu như miêu tả trong tiểu thuyết võ hiệp, có thể đả thương người trong vô hình hay không. Nhưng bây giờ là một xã hội văn minh, đương nhiên chúng ta không thể làm thực nghiệm trên người sống.

Vì vậy, các nhà khoa học đã nghĩ ra một cách,chọn một số nguyên bào sợi của con người để làm thực nghiệm. Thực nghiệm do Giáo sư Giản Tĩnh Hương từ Khoa Hóa sinh của Đại học Dương Minh dẫn đầu. Họ đặt các nguyên bào sợi vào một ống nghiệm, sau đó yêu cầu Lý Phụng Sơn phát khí ở khoảng cách 15cm so với ống nghiệm.

Nhóm đầu tiên là phát dưỡng khí trong 2-5 phút. Kết quả cho thấy quá trình tổng hợp DNA của các tế bào được phát công tăng 10% -15%, cũng chính là tinh lực của các tế bào thịnh vượng hơn.

Nhóm thứ hai là phát sát khí. Kết quả là quá trình tổng hợp DNA của tế bào đã giảm hơn 20%, nghĩa là các tế bào hoạt động yếu hơn. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là một số sợi dài của nhiễm sắc thể DNA của tế bào đã bị đứt, đây là hiện tượng chỉ xảy ra sau khi tế bào tiếp xúc với bức xạ hạt nhân.

Mọi người nhìn thấy kết quả đều thất thần, bàn tay bằng thịt kia tự nhiên có thể phát ra năng lượng tương tự bức xạ hạt nhân, lẽ nào trên đời này thật sự có nội công lợi hại như vậy sao? Nhưng mọi người đừng lo lắng, đại gia võ thuật chân chính đều có đạo đức tu dưỡng rất cao, và họ rất cẩn thận trong việc lựa chọn đồ đệ, đảm bảo rằng công phu mà họ luyện xuất ra chỉ dùng trong chính đạo mới truyền, nếu không họ thà chết chứ không truyền.

Ví dụ, “sát khí” được thực hành bởi tiên sinh Lý Phụng Sơn cũng có thể được dùng trong chính đạo. Mọi người đoán có thể dùng làm gì? Trừ bạo an dân chăng? Chưa đúng, xem xong thực nghiệm này bạn có thể biết đáp án.

Năm 1993, chủ nhiệm Lưu Võ Triết của phòng virus của Bệnh viện Đa khoa Cựu chiến binh Đài Loan đã mời Lý Phụng Sơn và năm vị đồ đệ của ông tiến hành các thực nghiệm phát công tới virus cúm A. Họ ở cự ly 20cm so với ống nghiệm, phát sát khí vào virus trong 30 phút. Sau khi phát công xong, chủ nhiệm Lưu ngay lập tức cấy virus này vào tế bào người. Kết quả phát hiện năng lực sinh sản của virus đã bị ức chế, và khả năng lây truyền đã giảm thấp.

Do đó, sát khí của tiên sinh Lý cũng có thể được sử dụng để làm sạch không khí và ức chế sự lây lan của virus. Bạn có đoán đúng không?

Con đường hồi sinh từ cõi chết của một củ lạc

Phải nói rằng, Lý Tự Sầm sau khi xem thực nghiệm sát khí của tiên sinh Lý xong đã rất chấn động. Tục ngữ có câu, người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo. Điều khiến Lý Tự Sầm khó hiểu là nếu nó có thể làm tổn thương các nhiễm sắc thể ở cấp độ micron, thì đó phải là những tia tương tự như tia cực tím, nhưng những tia như vậy cũng có thể làm tổn thương lòng bàn tay của một khí công sư, nhưng lòng bàn tay của tiên sinh Lý lại không hề hấn gì. Rốt cuộc trong sát khí này là cái gì? Lẽ nào ngoài lực hấp dẫn, lực điện từ, lực tác dụng mạnh, lực tác dụng yếu, ngoài trường đại công còn có trường lực thứ năm ư? Lực lượng siêu tự nhiên trong truyền thuyết là có thực ư?

Với những nghi vấn như vậy trong đầu, Lý Tự Sầm bắt đầu nghiên cứu về công năng đặc dị một cách nghiêm túc. Từ năm 1993, ông bắt đầu bồi dưỡng một số thanh thiếu niên để tiến hành huấn luyện công năng đặc dị, trong đó nổi tiếng nhất là công năng đọc chữ bằng ngón tay. Trong số nhiều đệ tử của giáo sư Lý, Mai Takahashi, người mang hai dòng máu Trung Quốc và Nhật Bản, là phát huy ổn định nhất. Cô ấy đã từng đọc các từ trên mảnh giấy bằng ngón tay của mình trước mặt mọi người trong một chương trình truyền hình, và đã hoàn thành thành công thực nghiệm dưới sự chứng kiến ​​​​của nhiều chuyên gia và học giả. Giáo sư Lý Tự Sầm đã xuất bản nhiều bài báo trên cơ sở những thực nghiệm này, chứng minh sự tồn tại của việc đọc bằng ngón tay từ giác độ khoa học. Nhưng lúc đó ông nghĩ rằng bản lĩnh này chỉ là một loại tiềm năng của cơ thể con người.

Tuy nhiên, sự hợp tác và giao lưu sau đó với các đồng nghiệp Trung Quốc đã mở rộng tầm nhìn của giáo sư Lý. Ông bắt đầu nghĩ đến vấn đề không gian cao tầng. Nói cách khác, liệu có sự tồn tại của tinh thần siêu việt vật chất trong thế giới này không?

Từ năm 1996, giáo sư Lý Tự Sầm đã hợp tác với Viện Khoa học Nhân văn của Đại học Khoa học Địa chất Trung Quốc để tiến hành nghiên cứu công năng đặc dị. Theo ông giới thiệu, đương thời có một nữ sĩ trong sở nghiên cứu, bà Tôn Trữ Lâm, trợ lý nghiên cứu tại sở, sẵn có 60 các loại công năng khác nhau, mỗi công năng đều thách thức tri ​​thức vật lý và sinh học hiện có. Và điều khiến ông ngạc nhiên nhất chính là năng lực “hồi sinh từ cõi chết” của bà Tôn.

Năm 1997, họ đã làm một thực nghiệm với đậu phộng. Đầu tiên, giáo sư Lý yêu cầu giáo sư Khoa Nông học của Đại học Quốc gia Đài Loan xử lý một lô đậu phộng thuộc giống “Đài Nam số 11” trong môi trường nhiệt độ và độ ẩm cao, phá hủy mọi tế bào trong đậu phộng, sau đó chiểu theo trình tự chính thường đem trồng chúng, kết quả hiển nhiên dễ thấy, không có hạt nào nảy mầm. Sau đó ông yêu cầu họ mang 30 hạt đậu phộng được đóng gói chân không đến Bắc Kinh, trong khi làm thực nghiệm họ mở gói đậu phộng và lấy ra tại chỗ, và những người chứng kiến ​​​​có mặt đã ký vào bao bì đậu phộng.

Tiếp theo, Tôn Trữ Lâm nắm lấy hạt đậu phộng trên tay, và úp hai lòng bàn tay vào nhau. Sau 37 phút, một trong những hạt lạc đó đã hồi sinh và nảy mầm, với chồi dài 2,8 cm, và chữ ký của nhân chứng vẫn còn rõ ràng trên bao bì của hạt lạc.

Giáo sư Lý sau đó đã xúc động nói rằng cuộc gặp gỡ với Tôn Trữ Lâm đã hoàn toàn phá tan nghi hoặc cuối cùng của ông, ông bắt đầu tin rằng một số thần thoại về thời kỳ cổ đại và thế giới trong “Phong thần diễn nghĩa” là chân thật.

Vậy làm thế nào mà Tôn Trữ Lâm có được tất cả những bản sự này? Rõ ràng, trong nhân gian không có giáo viên nào để dạy. Các đồng nghiệp ở Trung Quốc đại lục chia sẻ rằng nhiều người có công năng đặc dị nói rằng họ đã nhìn thấy một “sư phụ” trong “thiên nhãn” trong não của họ. Những sư phụ này có năng lực cao cường, có thể dạy cho họ nhiều kỹ sảo công năng đặc dị khác nhau, thậm chí còn nói cho họ biết về những sự tình trong quá khứ hoặc tương lai. Lúc đó, mọi người chia làm hai phe, tranh luận không ngừng. Phe do Tống Khổng Trí đứng đầu từ Sở 507 tin rằng “sư phụ” được những người này nhìn thấy trong não chỉ là ảo ảnh. Khi một người có công năng đặc dị tiến nhập vào trạng thái công năng, giống như một người bước vào trạng thái nằm mơ, trong não sẽ xuất hiện một cảnh tượng giống như trong mơ, nhìn thấy “sư phụ” hoặc là những thứ ban ngày nghĩ đến, buổi tối nằm mơ. Điều này không có quan hệ gì đến thế giới bên ngoài.

Tuy nhiên, giáo sư Thẩm Kim Xuyên, cố vấn của Tôn Trữ Lâm, tin chắc rằng có tồn tại một thế giới khác mà ông gọi là “trường thông tin cao trí năng”. Những người có công năng đặc dị tiến nhập vào trạng thái công năng có thể kết nối với “trường thông tin cao trí năng” và lấy thông tin họ cần từ nó. 

Ngay khi giáo sư Lý Tự Sầm bị kẹt giữa hai phe và không biết phải làm gì, một thực nghiệm do chính ông tiến hành đã giải đáp bí ẩn cho ông.

Một chữ mở ra cánh cửa đến linh giới

Vào ngày 26 tháng 8 năm 1999, một hiện tượng kỳ lạ đã xảy ra trong thực nghiệm đọc chữ bằng ngón tay của giáo sư Lý Tự Sầm. Dưới sự chứng kiến ​​của hơn chục nhà vật lý và tâm lý học, giáo sư Trần thuộc Khoa Vật lý của Đại học Quốc gia Đài Loan đã mở ra cánh cửa đến một thế giới khác bằng một chữ “Phật 佛”.

Khi đó, cô bé đang làm thực nghiệm có thể nhìn thấy các ký tự khác một cách chính xác, tĩnh tại. Nhưng ngay khi cô bé nhìn thấy chữ “Phật 佛”, cô bé nói rằng cô ấy nhìn thấy một người phát sáng đang mỉm cười với mình. Họ đã thử liên tiếp một vài chữ “Phật”, đứa trẻ nói rằng mình nhìn thấy một màn hình phát sáng, nghe thấy tiếng cười và nhìn thấy những người phát sáng chạy quanh phòng thực nghiệm, nhưng không thể nhìn thấy các ký tự đó.

Tiếp theo họ cho cô bé xem những chữ “Bồ Tát” và “Chúa Giêsu”. Kết quả là xuất hiện một người phát sáng, hoặc xuất hiện một cây thánh giá.

Vậy thì, đây có khả năng là ảo ảnh không? Giáo sư Lý nói, không. Bởi vì kết quả tương tự đã được rút ra từ các thực nghiệm với những đứa trẻ khác. Đây là một thí nghiệm khoa học có thể lặp lại.

Trong số đó, điều mà một bé gái họ Vương nhìn thấy là: “Có một ngôi chùa, ở cửa có một người, chớp chớp mắt.”

Những gì bé Trần nhìn thấy là: “Có một người đàn ông trọc đầu với chuỗi tràng hạt trên tay.”

Khi bé gái Từ chạm vào các chữ “Phật” và “Chúa Giê-su”, em chỉ nhìn thấy các chữ chứ không thấy hình ảnh. Tuy nhiên, khi chạm vào ba chữ “Phật Di Lặc” thì em thấy rõ một bức tượng Phật Di Lặc. Khi nhìn vào “Dược Sư Phật”, thì thấy ánh sáng rực rỡ như Mặt Trời khiến cô bé khó mở mắt.

Vậy bà Tôn Trữ Lâm, người có công năng rất mạnh, nhìn thấy gì? Khi bà chạm vào chữ “Phật”, bà thấy vạn đạo kim quang.

Mạng Internet của linh giới

Tại sao mỗi người nhìn mọi thứ đều khác nhau? Giáo sư Lý suy tư về nó. Một ngày nọ, ông đột nhiên nảy ra một cảm hứng, nói rằng nếu lĩnh vực thông tin là thế giới của Internet, thì những chữ thần thánh chính là những URL trong đó, có thể hướng dẫn mọi người đến một số thế giới cao tầng. Một số người có công năng thấp, cũng có thể nó giống như một trình duyệt có cấu hình thấp, nhiều trang web không thể duyệt được. Những người có trình duyệt hiệu suất cao và mạnh mẽ có thể duyệt các cảnh cao hơn và phi thường hơn.

Giáo sư Lý giải thích rằng trong thế giới thông tin, con người là máy tính, lĩnh vực thông tin là Internet, và những chữ thần thánh là trang web, mỗi nhân vật thần thánh xây dựng trang web của riêng mình trên trang web này. Những người có công năng, cho dù họ có thể đọc bằng ngón tay, hay mở thiên nhãn, đều có thể duyệt các trang web này và giao tiếp với các vị Thần.

Dựa trên ý tưởng này, giáo sư Lý đã tiến hành nghiên cứu và tiến hành nhiều thực nghiệm hơn. Kết quả là, ông phát hiện những URL này dường như thực sự tồn tại, mà lỗi đánh máy đều không được. Ví như chữ “Phật” chỉ cần hơi biến đổi một chút thì dị tượng sẽ biến mất. Các ngôn ngữ khác cũng như vậy. Khi kiểm tra từ tiếng Anh “Buddha”, ông vô tình bỏ sót một chữ cái, cô bé T khi kiểm tra không nhìn thấy dị tượng mà chỉ nhìn được chữ cái. Và tên của vị Thần phải được viết ngay ngắn. Một lần, một người làm thực nghiệm đã viết hai chữ “Mã Tổ” lớn nhỏ khác nhau, và hình ảnh của Mã Tổ mà cô bé T nhìn thấy trở nên mờ nhạt và xa xăm. Giáo sư Lý sau đó đã xúc động nói: “Để câu thông với Thiên Thượng, tất phải thành ý chính tâm, viết những chữ thần thánh một cách quy củ, nắn nót rõ ràng, để đảm bảo bình an.”

Nói đến đây, một số bạn có thể hiếu kỳ. Trung Quốc đại lục sử dụng chữ giản thể, so với các ký tự truyền thống mà giáo sư Lý đã thực nghiệm, nhiều ký tự thiếu tay và chân, các vị Thần minh có thể chấp nhận chúng không? Giáo sư Lý thực sự đã kiểm tra các ký tự giản thể. Cái mà ông trắc nghiệm là từ “Quan Âm” phồn thể và giản thể. Thế kết quả là gì?

Chữ “Quan Âm” trong chữ phồn thể có thể khiến người ta nhìn thấy ánh sáng rực rỡ, nhưng không thể nhìn thấy chữ nghĩa. Sau khi chuyển sang giản thể, độ sáng giảm đi rất nhiều và các ký tự cũng xuất hiện trên nền. Giáo sư Lý giải thích rằng điều này có nghĩa là ý nghĩa thần thánh của hai từ giản thể này đã bị suy yếu đi rất nhiều. Trong hai nghìn năm, Quán Thế Âm và người Trung Quốc đã câu thông bằng chữ Hán phồn thể, việc đột ngột tạo ra chữ Hán giản thể cách đây 70 năm có thể đã khiến kết nối bị chặn. Có lẽ phải mất vài trăm năm nữa người Trung Quốc mới có thể thiết lập lại một kênh giao lưu vững chắc với Bồ Tát? Chỉ là trong mấy trăm năm này, Bồ Tát có tiếp tục phù hộ cho những người dùng chữ giản thể hay không?

Nói đến đây, quý vị có thể hỏi, chư Phật và Bồ Tát có thực sự tồn tại trên thế gian này không? Giáo sư Lý nói có. Bởi vì theo kết quả thực nghiệm, không chỉ những người sáng lập ra các tôn giáo lớn mới thành lập trang web thông tin, mà cả các vị Thánh nhân, tiên nhân, Thần được nhân dân tôn thờ xuất hiện trong lịch sử dường như cũng có trang web thông tin. Họ là chân thực tồn tại, nhưng là tồn tại ở một không gian khác, còn khoa học sẽ hướng dẫn chúng ta vào thế giới của họ. Hy vọng rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ có thể nói lời chào trực tiếp với họ trên màn hình điều khiển.

Thật thú vị, phải không? Tôi tự hỏi nếu một ngày nào đó chúng ta sẽ thực sự có thể gặp các vị Thần trong thế giới Internet?

Chà, câu chuyện hôm nay cũng vậy. Cuối cùng, chúng ta hãy kết thúc bằng một đoạn văn của giáo sư Lý. Cá nhân tôi đã khá xúc động sau khi xem nó.

“Hàng ngàn người đang thực hiện một số nghi thức được lưu truyền hàng ngàn năm, họ không một chút nghi hoặc, còn tôi từ nhỏ đã cho rằng đó là mê tín, cũng không thèm ngó ngàng. Nhưng trên thực tế là họ đã làm, hướng tới trí huệ cao hơn mà thỉnh cầu hiệp trợ, sai lầm là chúng ta chứ không phải là họ. Tôi cảm thấy phi thường có lỗi, chính sự ngạo mạn của khoa học đã khiến chúng ta xa rời di sản văn hóa, rời xa chân tướng thực sự của vũ trụ.”

Theo Epoch Times, Hương Thảo biên dịch