Khi Brian Stewart nhẫn tâm tiêm máu nhiễm HIV vào đứa con ruột 11 tháng tuổi của mình, ông ta hy vọng sẽ không phải nhìn thấy đứa trẻ trường thành. Nhưng không ai ngờ được rằng một điều kỳ diệu có thể xảy ra vào 24 năm sau…

Brian Stewart và mẹ của Brryan Jackson gặp nhau ở khu quân sự Missouri khi cả hai tham gia khóa đào tạo y khoa. Họ về sống chung 1 nhà  và 5 tháng sau đó (giữa năm 1991) mẹ của Jackson mang thai anh.

Khi biết tin mình được làm cha, ông Stewart rất phấn khởi. Nhưng mọi chuyện thay đổi hoàn toàn khi ông trở về sau Chiến dịch Bão táp Sa mạc (còn được biết tên là Chiến tranh Vùng vịnh). Ông trở về từ Ả-rập Xê-út và có thái độ khác hẳn đối với con trai Brryan Jackson (lúc đó có tên là Bryan Stewart Jnr) của mình.

image02
Jackson (bên phải), thủa còn nhỏ bên cạnh bố mình.

Stewart cho rằng Jackson không phải là con mình và yêu cầu xét nghiệm kết quả DNA để chứng minh huyết thống. Không chỉ vậy, ông ta còn bạo hành mẹ của Jackson cả về thể xác lẫn tinh thần. Cuối cùng người mẹ không thể chịu nổi và bà buộc phải ly dị Stewart để chọn lối thoát cho mình. Stewart từ chối chi trả mọi khoản chu cấp nuôi dưỡng con, thậm chí còn đe dọa rằng cậu bé sẽ không thể sống quá 5 tuổi.

Thời gian đó, Stewart được nhận vào làm nhân viên xét nghiệm máu tại một phòng thí nghiệm. Ông ta đã âm thầm thu thập các mẫu máu nhiễm HIV và các virus khác nhằm phục vụ cho kế hoạch tàn độc của mình, một sự thật mà sau này các điều tra viên mới phát hiện ra.

Lúc Jackson tròn 11 tháng tuổi, cậu bé lên cơn hen nên mẹ cậu đã gọi cho Stewart để xem ông ta có quan tâm tới cậu hay không. Stewart đã đến thăm Jackson vài ngày sau đó, nhưng không phải để quan tâm sức khỏe của cậu bé ra sao mà là để có cơ hội hạ sát con trai mình.

Stewart nhờ mẹ Jackson xuống nhà lấy ít nước uống, cốt là để ông ta có cơ hội ở lại một mình với cậu bé. Stewart đã lấy ống thủy tinh có máu chứa HIV và tiêm vào cơ thể con trai mình. Khi mẹ Jackson quay lại, bà thấy con trai mình khóc thét trong tay Stewart. “Mọi dấu hiệu sinh tồn ở tôi đều có vấn đề, bởi thứ máu ông ta tiêm vào tôi không chỉ nhiễm virus HIV mà nó còn không tương thích với máu của tôi.” – Jackson trả lời phỏng vấn với BBC.

Jackson ngay sau đó đã được các bác sĩ hồi phục nhịp tim, nhiệt độ và hơi thở về mức bình thường. Họ trả bệnh nhi về với hy vọng cậu bé sẽ tiếp tục cuộc sống bình thường mà không biết thứ virus chết người đó đang tồn tại trong cơ thể cậu.

Chỉ vài tuần sau đó, mẹ Jackson phải chứng kiến cậu con trai bé nhỏ bắt đầu suy kiệt sức khỏe ngay trước mắt mình. Và 4 năm tiếp theo là quãng thời gian bà đưa Jackson đi khám tại khắp các phòng bệnh để tìm ra nguyên nhân khiến cậu bé thập tử nhất sinh, nhưng tất cả đều không cho ra manh mối.

image01
Mẹ của Jackson đã trải qua quãng thời gian kinh hoàng khi từng ngày đối diện với hình ảnh con trai mình đang chết dần chết mòn.

Khi Jackson 5 tuổi, cậu bé chính thức được kết luận bị HIV và miêu tả qua cụm từ “AIDS toàn diện”, chỉ có thể sống thêm được 5 tháng. Jackson được trả về nhà để “tận hưởng cuộc đời bình thường nhất có thể”, anh nói.

Toàn bộ thời thơ ấu của Jackson chỉ là tháng ngày sống đơn lẻ, dù vậy các bác sĩ vẫn cố gắng giữ mạng sống cho anh bằng những loại thuốc họ đang có. Do tác dụng phụ của thuốc, Jackson bị điếc tai trái, phù gan và sốt cao. Song trong khi những đứa trẻ khác không thể qua khỏi, thì Jackson lại dần phục hồi trước sự kinh ngạc của các bác sĩ.

Sức khỏe của Jackson chỉ vừa đủ để cậu bé có thể đến trường học vào lúc đó. Và cậu tham gia các buổi học bán thời gian với balo đựng đầy thuốc được truyền trực tiếp vào tĩnh mạch. Nhưng điều đó không tồi tệ bằng việc Jackson bị kỳ thị tại trường. Thời điểm những năm 90, người ta cho rằng chỉ cần ngồi chung toilet với người HIV cũng sẽ bị nhiễm virus nên gia đình các học sinh khác đều xa lánh cậu bé. Các bạn học gọi Jackson bằng những cái tên như “thằng bé AIDS, thằng bé đồng tính” và để mặc cậu một mình. “Đó là lúc tôi bắt đầu cảm thấy bị cô lập và lẻ loi. Tôi cảm tưởng như trên thế giới này chẳng có một nơi nào để dành cho tôi”, anh tâm sự.

Khi trưởng thành, Jackson mới có thể nhận ra tội ác nghiêm trọng mà người bố đã làm với anh. Và đó cũng là lúc Jackson thấy rằng tha thứ không phải là một việc dễ dàng, nhưng “tôi không muốn hạ thấp bản thân xuống ngang hàng với ông ấy”. Jackson nhận định. Anh đã thêm một chữ “R” vào chữ Bryan và lấy họ mẹ, Jackson để bảo vệ thân thế và thoát khỏi mối liên hệ với cha mình.

image00
Chàng trai 25 tuổi giờ đây luôn mơ về một ngày được làm cha.

Trải qua 20 năm điều trị, sức khỏe của Jackson tiếp tục có nhiều thay đổi ngạc nhiên. Hiện nay lượng tế bào T trong cơ thể anh đạt trên mức trung bình, tình trạng nhiễm HIV được đánh giá là “không thể phát hiện”. Số thuốc cần uống mỗi ngày cũng giảm từ 23 xuống còn một viên. “Tất nhiên, tôi vẫn mang AIDS trong cơ thể”, anh vui vẻ thú thật.

Còn cha của Jackson sau đó đã phải trả giá cho tội ác của mình và bị giam tại Trại quản giáo tiểu bang Misouri. Điều mà ông ta không ngờ được nhất chính là sự trưởng thành rắn rỏi của Jackson hiện nay. Mặc dù Stewart lấy lý do bản thân bị sang chấn tâm lý khi tham gia chiến dịch Bão táp Sa mạc để kháng cáo nhưng ông ta đã bị từ chối ân xá thêm 5 năm nữa.

Luôn bận rộn với công việc diễn giả truyền cảm hứng và các hoạt động từ thiện, nhưng Brryan Jackson thường mơ về một ngày được làm cha nhờ quá trình “rửa tinh trùng” ngăn cản virus truyền qua. “Tôi rất muốn được làm cha”, anh nói, “Tôi mong được nuôi dưỡng các con bằng niềm hi vọng. Tôi muốn cho chúng thấy rằng thế giới này là nơi bình yên và tôi sẽ luôn ở đó để bảo vệ chúng. Phía sau những điều tồi tệ luôn là những điều tốt đẹp”.

Cuộc sống vốn dĩ luôn có những giai đoạn khó khăn, thậm chí khiến cho bạn muốn gục ngã chỉ trong một khoảnh khắc. Những hãy đừng bao giờ để những bất công đó đánh gục bạn. Khi bạn không thể bị gục ngã, bạn đứng dậy, đối diện với khó khăn và vượt qua nó, chính là khi đó, cuộc đời bạn sẽ toả sáng không ngờ.

 Câu chuyện của Brryan Jackson là một tấm gương về lòng dũng cảm, sự lạc quan trước những sóng gió trong cuộc đời. Không may mắn có được hơi ấm tình thương từ người cha, thậm chí còn suýt mất mạng vì hành vi vô nhân tính của ông ta, nhưng Jackson đã có được cho mình bài học về sự tha thứ, về hy vọng và tình yêu thương chân thật. Đó cũng là cách giúp cho chúng ta có thể tìm lại sự yên bình trong tâm hồn và đón nhận hạnh phúc thực sự đến bên mình.

Ảnh: thông qua giadinh.net
Thủy Tiên

Xem thêm: