Tài năng cũng như kỹ năng của con người vốn không có giới hạn, cũng không nhất định chỉ thuộc về một nhóm đối tượng hay một giai tầng nào đó trong xã hội. Đó chính là món quà mà Thượng Đế ban tặng cho con người, không thiên vị bất kỳ ai. Không có bất kỳ chứng nhận nào trên thế giới để chứng minh rằng nghệ thuật của bạn có thể chạm vào trái tim hay cuộc sống của người khác.

Saratosa, Thiên đường của hạnh phúc và niềm vui, nơi những bãi cát trắng trải dài nối liền với biển xanh rì rào sóng vỗ, miền đất hiền hòa ngập tràn ánh nắng, nơi con người không bao giờ biết lạnh lẽo và cô đơn.

Để khuyến khích người dân khám phá, học hỏi và quan trọng hơn là tận hưởng âm nhạc, dự án Sarasota Keys quyết định đặt ở mỗi đường phố một cây đàn piano trang trí những hình họa nghệ thuật.

Đường phố Sarasota, nơi người dân thỏa sức thể hiện niềm đam mê.

Cây đàn đã trở thành niềm vui, sự ngẫu hứng và người bạn mới thân thiện của nhiều người dân vùng Saratosa. Vào một ngày đẹp trời khi nắng đang vươn mình xuyên qua tán cây bên đường phố, một vài người dạo bước trên con đường quen thuộc, một vài người tíu tít bên cây đàn mới. Một người đàn ông vô gia cư mặc chiếc áo ba lỗ màu nâu cũ nhàu, chiếc quần jeans sờn vải và mái tóc hoa râm rối bù bước đến gần.

Nhiều người nghĩ, có lẽ ông đến cùng với đám đông nghe đàn. Nhưng một chuyện bất ngờ đã xảy ra, khi ông ngồi xuống và lướt bàn tay trên phím đàn, trái ngược với vẻ ngoài của ông những nốt nhạc trầm bổng cất lên… Ông ấy đang thật sự chơi đàn như một nghệ sĩ chuyên nghiệp thật sự, giai điệu nhẹ nhàng đã lôi cuốn những người qua đường nán lại, họ đang được thưởng thức một màn trình diễn đặc biệt.

  

Donald Gould nghĩ rằng ông muốn chơi vài bản nhạc để mong xin vài xu hôm nay, nhưng ông không hề biết rằng, video một vị khách ghi lại khoảnh khắc ông say sưa chơi đàn đã đạt mốc 38 triệu người xem.

Video người đàn ông vô gia cư chơi đàn 

Những bản nhạc và một vài nhạc cụ đã trở thành những điều quá quen thuộc đối với ông, nhưng ông đã không thể tiếp tục việc học của mình vì vấn đề tài chính.

Năm 1998, sau khi vợ qua đời, Donald rơi vào những tháng ngày cô đơn tuyệt vọng và bất ổn, chứng trầm cảm triền miên dẫn ông đến những lựa chọn sai lầm và đẩy ông đến cuộc sống vô gia cư ngày nay.

Vì đã quá đỗi thân thương, Donald không hề nhút nhát khi thể hiện tài năng của mình, ông thường chơi cây đàn piano đó và sẵn sàng dạy những đứa trẻ ngồi cạnh. Những giai điệu đẹp từ tiếng đàn của ông cứ thế ngân lên làm say lòng người nghe.

Vẫn hay có những điều tuyệt diệu như thế xảy ra trong cuộc sống của chúng ta, và những điều tưởng chừng như không thể lại có thể xảy ra. Một cô gái dân tộc thiểu số vẫn có thể trở thành hoa hậu, một cậu bé nghèo vẫn có thể trở thành danh nhân thành đạt và một người vô gia cư cũng có thể chơi những giai điệu đẹp. Vì thế, đừng vội đánh giá bất kỳ ai qua vẻ bề ngoài của họ, bởi tài năng của mỗi người như viên ngọc ẩn giấu bên trong và chờ đến một ngày được tỏa sáng.

Ảnh dẫn qua: Ntdin.

Quỳnh Như – Hồng Tâm