Có một câu chuyện ngụ ngôn rất đáng suy ngẫm, giống như bức chân dung khắc hoạ cuộc sống này.

Gió len lỏi theo đuổi Lá, hứa sẽ đưa Lá đi nhìn ngắm thế giới muôn màu. Lá bắt đầu động lòng, nhưng vẫn do dự hỏi ý kiến của Cây.

Cây nói: “Nếu em không rời đi, anh quyết sẽ không bao giờ từ bỏ em”. Lá nghe vậy rất cảm động quyết định ở lại bên Cây. 

Thời gian dần trôi, Lá lại bắt đầu cảm thấy buồn chán, trong khi những lời hứa hẹn của Gió thực sự lay động lòng người. Cuối cùng Lá lựa chọn rời khỏi Cây mà rong chơi cùng Gió.

Trước khi rời đi, Lá hỏi Cây: “Sao anh không giữ em ở lại?”. Cây nói: “Cuộc đời này, nào phải chỉ có một chiếc Lá thôi đâu”.

Lá lại hỏi Gió: “Tại sao anh lại theo đuổi em?”. Gió mỉm cười trả lời: “Bởi vì trên đời này không có hai chiếc lá nào giống nhau”.

Lá im lặng, là Cây không hiểu thế nào là yêu, hay là bởi Gió quá si tình?

Cây hỏi Lá: “Sao em nỡ rời xa anh?”. Lá vui vẻ trả lời: “Bởi vì em muốn nhìn ngắm thế giới rực rỡ ngoài kia”.

Thực tế, Cây yêu Lá rất nhiều, nhưng vì muốn hoàn thành nguyện vọng của Lá nên Cây đã không nói lời ngăn cản.

Gió hỏi Lá: “Sao em muốn đi cùng anh?”. Lá vui vẻ trả lời: “Vì anh cho em mộng ước và giúp em biến ước mơ thành hiện thực”.

Và như thế, Lá đã theo Gió bay đi.

Nhưng khi Lá đang háo hức nhìn ngắm thế gian rực rỡ sắc màu thì Gió bỗng nhiên ngừng thổi. Lá hụt hẫng rơi xuống đất. Một chiếc xe lạnh lùng phóng qua…

Cây vô cùng đau lòng, nó hối hận vì đã không thuyết phục Lá ở lại, không giữ Lá thật chặt bên mình.

Gió lại thổi lên, nhưng nó không hề tỏ ra một chút buồn hay thương cảm. Gió nghĩ: “Bởi chúng tôi là Gió, và lời nói thì theo Gió bay đi”.

Ảnh minh họa: Wallpapervortex.

Là Gió quá vô tình, hay bởi Lá không biết thế nào là trân trọng?

Khi đánh mất tình yêu, xin đừng đổ lỗi cho cám dỗ. Khi mất đi gia đình hạnh phúc, chỉ có thể tự trách rằng chính ta đã bước vào vòng xoáy ham muốn. Khi cha mẹ và con cái giống như hai người xa lạ, chỉ có thể trách bản thân rằng ban đầu ta đã quá hồ đồ.

Trong cuộc sống có rất nhiều người giống như Lá: Làm ngơ trước hạnh phúc đang có để đuổi theo những thứ hào nhoáng bên ngoài. Đến một ngày khi mất đi tất cả, ta mới kinh ngạc phát hiện ra bàn tay mình đã phá hỏng hạnh phúc của chính mình. Nhưng dẫu có hối hận bao nhiêu thì cũng chẳng thể thay đổi được nữa rồi.

Trong thế giới hoa lệ này, có bao nhiêu người có thể cưỡng lại cám dỗ? Trong vòng xoáy của ham muốn, có bao nhiêu người có thể giữ được bản tính thuần khiết ban sơ?

Hãy gìn giữ trái tim trong sáng của bạn, đừng để Gió lay động. Hãy trân trọng tất cả những gì mình đang có, bởi ấy là duyên phận mà khó khăn lắm bạn mới gây dựng được. Chọn những gì bạn yêu, yêu những gì bạn chọn, và luôn luôn kiên định không bao giờ từ bỏ.

Bởi vì, nếu Lá luôn kiên định, thì Gió có lay động được không?

Ngọc Linh
Theo Secretchina

Từ Khóa: