Thương yêu mái lá tranh nghèo, càng thương tổ ấm sớm chiều chở che
Thương niêu "cá tép kho cà" Lại thương cái chổi của Bà bằng rơm Thương làn khói rạ cùng rơm Càng thương tình Mẹ nồi cơm chín vùi Yêu thương hạt muối mặn mòi Càng thương Cha lội dưới trời nắng thiêu Thương yêu mái lá tranh nghèo Càng thương tổ ấm sớm chiều chở che Yêu cây ...
Tìm về: Vai gầy líu ríu đôi chân, lối mòn nặng trĩu chợ gần chợ xa
Ai gieo lục bát câu thơ? Để tôi khắc khoải ngẩn ngơ tìm về Ai ngân tiếng sáo đồng quê Đưa tôi bừng tỉnh tìm về đất xưa... Quê tôi đất lợ đồng chua Mẹ tôi vất vả sớm trưa tảo tần Vai gầy líu ríu đôi chân Lối mòn nặng trĩu chợ gần chợ xa No lòng ...
Đến và đi: Công danh lợi lộc nào giữ mãi?
Mọi chuyện đến và đi Bao lâu đài, đế chế Bao cung điện uy nghi Sớm muộn về với đất. Những rắc rối tạo thành Theo thời gian biến mất Những vết thương miệng lành Giải bóng đá qua nhanh Trời mùa hạ mới xanh Mùa thu, đông đã tới Bao niềm vui, nỗi buồn Bao suy tư, nghĩ ngợi. Thất bại ...
Tản văn: Đời người ai biết đâu là đủ?
Những dòng cảm xúc của nhân vật "tôi" khi bắt gặp một bà cụ ăn xin ngồi dưới gốc cây trong một buổi sáng mùa đông, sau đêm mưa tầm tã. Tôi mang trong mình nỗi ám ảnh, sợ hãi về một mùa đông xa nhà, mưa giá, căn phòng trống và ...
Gửi dòng sông cuối mùa đông, ba mùa ta xa, một mùa ta nhớ…
Ta lại về với một dòng sông Ba mùa ta xa, một mùa ta nhớ Dù trước sông ta không còn trẻ nữa Ta vẫn về khi mỗi cuối mùa đông. Còn chỗ khuất nào cho ta đứng khóc không.? Khóc rưng rức mà không cần ý tứ Nơi sông hẹn nhưng người không về nữa Chỉ ...
Hà Nội thoáng ngàn năm, tích xưa còn in bóng
Mây ngàn năm Nắng xưa ngàn năm Và cơn Gió vẫn xưa ngàn năm. Trăng Hồ Tây Tích xưa còn đây Ven hồ Lầu Trăng Gió năm xưa còn đây. Qua mấy phen đổi thay Cho đến hôm nay Tràng An vẫn ngàn năm văn vật. Vì lịch sử Nhiều lúc thăng trầm Thành Hà Nội Đổi dáng thay hình Khi phồn hoa thanh ...
Quán trọ này tạm nghỉ chân, mai rời đi vội có mang được gì?
Bể trần bùn đất lấm lem Phong sương khổ ải chất lên thân tàn Ta đi về phía hào quang Theo Chân Thiện Nhẫn soi đường chúng sinh Gian nan mấy cũng mỉm cười Dù rằng nước mắt cũng rơi đôi lần Quán trọ này _ tạm nghỉ chân Mai rời đi vội có mang ...
Mẹ cha cho hình hài, tương lai cho hy vọng
Trăm suối nguồn chảy mãi Cho đời những dòng sông Những dòng sông hợp lại Cho xanh những cánh đồng Những cánh đồng trĩu hạt Cho em đầy bát cơm Những trang vở trắng thơm Cho em từng con chữ... Thầy cô cho vốn sống Bạn bè cho niềm vui Mái trường cho kỷ niệm Tuổi thơ cho tiếng cười... Tháng ngày ...
Ở nơi nào hun hút dãy Hoàng Liên, con có thấu nỗi cồn cào của mẹ
Mẹ: Ở nơi nào hun hút dãy Hoàng Liên Con có thấu nỗi cồn cào của mẹ Hãy chân cứng đá mềm con nhé! Mẹ nghiêng vầng trăng dõi đợi bóng con về... Anh: Trên đỉnh núi kia có chú dê con nép mình bên sườn mẹ Gió hú doạ không át được lời mẹ ru rất ...
Thăm lại vườn xưa: Vài hòn non bộ nhiều đêm vắng, vườn xưa để lạnh bóng trăng buồn
Đây một giàn lan che bóng lan, Dăm thân tùng trúc đứng nghiêm hàng. Vài hòn non bộ, nhiều đêm vắng, Biển cạn đầy trăng, cá đớp vàng. Và khi vườn chủ tóc như sương Gậy trúc lang thang dạo khắp vườn, Là lúc hồn thơ say ý rượu, Tìm hồn hoa ...
Cuộc đời dâu bể hợp tan, mong tình đừng nhẹ như làn mây trôi
Tình cờ gặp một dòng sông Mới hay ta nợ tang bồng vẫn xuân Trường Tiền điệu lý bâng khuâng Ai đi ai ở ngập ngừng nắng phai Vân Lâu ai đã chờ ai Nay ai có biết rằng ai chờ mình Đò ơi sao lại vô tình Sang sông bỏ bến một mình lênh đênh Rằng mai ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 24): Hình phạt thiên lôi
Trong một giấc kỳ lạ, nữ thần Ánh Trăng cho Tiểu Minh biết cách duy nhất để thoát khỏi lời nguyền ngàn năm là thực hiện sứ mệnh giải cứu các linh hồn người-tiên khỏi cõi trần trước khi bóng tối bao trùm…Tiểu Minh tỉnh dậy, ngỡ chỉ là giấc ...
Lao đao lận đận cuộc đời, kể sao cho hết kiếp người trầm luân
Giữa rừng thức với đêm thâu Mới yêu đốm lửa đèn dầu đơn côi Lênh đênh đêm tối trùng khơi Thèm ánh đèn biển xa xôi lập loè Sa cơ nằm chợ ngủ hè Nhớ sao! Manh chiếu chõng tre quê nhà Đói lòng cuốc bộ đường xa Mừng được miếng nước quả cà mo cơm Lỡ đường ...
Dáng mẹ gầy ngược gió, lom khom ráng đỏ chiều
Tan bão trời xanh lột xác Cánh chuồn mỏng rướn bay cao Cây lúa loi ngoi vượt nước Thân rơm vàng rộm âu lo Sông lũ, nước đầy, sóng dữ Thuyền ai nép gió, nương bờ Dáng mẹ lép gầy ngược gió Lom khom ráng đỏ chiều xô Vuốt lá, nâng cành lầm lũi Bảy sắc cầu vồng vắt ...
Đi qua hơn nửa cuộc đời, ngẫm tình nhân thế mỉm cười mà đau
Đi qua hơn nửa cuộc đời Ngẫm tình nhân thế mỉm cười mà đau Ngỡ rằng chạm tới đời nhau Đâu hay chạm phải niềm đau vô hình Then cài khóa nỗi chông chênh Áo nào đủ ấm niềm tin lạc chiều ? Từ nay rũ bỏ thương yêu Giữa đông xám lạnh cũng điều nhỏ nhoi Về ...
Có những chiều Sài Gòn mưa không dứt, những giọt ngâu lặng lẽ vỡ bên đường
Có những chiều Sài Gòn mưa không dứt Những giọt ngâu lặng lẽ vỡ bên đường Đôi mắt nhỏ chập chờn đêm thao thức Chợt bàng hoàng khi tóc điểm khói sương Những cơn mưa của Sài Gòn thuở ấy Làm sao quên ký ức của một thời Mỗi bận đi xa mỗi lần nhung nhớ Nhớ ...
Núi lẫn sắc trời sông nối mây, thuyền ai chìm đắm ánh nắng vàng?
Ngô non lên mướt mưa đêm lạnh Nắng vàng lấp lửng tận ngoài đê Có đàn cò trắng sau rừng cọ Ngán nỗi rong chơi ngượng ngập về Núi lẫn sắc trời sông nối mây Măng nhô ấm bụi mận xanh cây Lao xao nghiêng nón phiên chợ bến Cành gạo đỏ bừng hoa chớm say Mình gặp ...
Quê tôi có lúa có dâu, vườn quê thơm mát hương nhài hương cau
Quê tôi có lúa, có dâu, Có đàn cò trắng, có câu huê tình. Có cây đa, có mái đình, Có cô thôn nữ xinh xinh dịu dàng. Mùa thu có những hội làng, Có cây đu buổi xuân sang dập dìu. Gió vi vu tiếng sáo diều, Ru hồn mục tử chiều chiều trên đê. Chợ làng ...
Tiểu thuyết ‘Nước mắt của những vì sao’ (chương 23): Nữ thần Ánh Trăng và chiếc nhẫn
Sau nhiều năm Tiểu Minh bị những cơn ác mộng cùng vết lằn kỳ dị hành hạ. Trong một cuộc gặp gỡ kỳ lạ, nữ thần Ánh Trăng cho biết đó là lời nguyền ngàn năm và chỉ có cách duy nhất để thoát khỏi lời nguyền là thực hiện ...
Mẹ ru khúc hát ngày xưa, qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
Mẹ ru khúc hát ngày xưa Qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn Chân trần mẹ lội đầu non Che dông giữ tiếng cười giòn cho ai… Vì ai chân mẹ dẫm gai Vì ai tất tả vì ai dãi dầu Vì ai áo mẹ phai màu Vì ai thao thức bạc đầu vì ai? Lớn từ ...
Cuộc đời như chiếc đò ngang, lênh đênh sóng nước ngập tràn buồn vui
Dòng thời gian mãi trôi Không bao giờ ngừng chảy Cuộc đời với thời gian Trôi đi rồi dừng lại! Trong những năm tháng ấy Thật quý giá hơn vàng... Cuộc đời như chiếc đò ngang Lênh đênh sóng nước ngập tràn buồn vui Chắt chiu hái được ngọt bùi Thờ ơ quên lãng nếm mùi đắng cay! Duy Thơm
Đi xa nhớ mãi vườn dừa, cây bao nhiêu đốt trái lành bấy nhiêu
Vườn dừa có trái dừa xinh, Có cô con gái hiền lành dễ thương. Có nhiều gió dịu vương vương, Xanh xanh bóng lá, rập rờn tình quê. Có ai về miệt Bến Tre Hỏi thăm nàng ấy vườn kia vài lời. Vườn em gây tự bao đời Mà cao bóng rợp che trời trong xanh. Dừa bao ...
Đường lau trắng gợi lại chuyện xưa cũ, nàng Mỵ Châu rải lông ngỗng năm nào
Lau nhấp nhô đường về đền Công* Lau trắng biển, biển trắng lau xô dạt Sỏi chân đồi như ướt như khô Trôi lững thững màu mây nghìn năm trước… Ai là thù, ai là bạn người ơi Mũi kiếm, đường tên phía nào oan nghiệt Lông ngỗng bay, lông ngỗng bay tan tác Hóa hoa lau ...
Ngắm núi cao: Ta đứng khát khao say chóng mặt, ngất ngây vô vọng hóa vào thơ
Giữa hồ một đóa sen hồng nhạt Thì thào cơn gió, sóng lao xao Có chú cá nhỏ đuôi quẫy nhẹ Tô thắm trời xanh tiếng dạt dào Vách xanh dựng đứng đụng trời cao Nhìn lên buôn buốt gối chân sầu Cây già rêu biếc chênh vênh đá Thấp thoáng lam hồng gió ...