Xưa rất nhiều thứ sạch
Ấy là do lòng người
Nay rất nhiều thứ độc
Do lòng người đó thôi!
Khi cái ác lên ngôi
Và lòng tham ngự trị
Thì phẩm ngon, vật quý
Sẽ tự dưng biến hình!
Họ lấy danh lợi tình
Làm thước đo thành đạt
Trọng kim tiền vật chất
Đâu màng gì lương tâm
Khi hóa chất ngấm dần
Cả vào trong lòng đất
Thuốc trừ sâu, thuốc độc
Loang theo nước, theo nguồn
Khi chất xả thải tuôn
Khắp đầu sông cuối biển
Cá tôm dần đột biến
Rau củ cũng không thuần
Khi khí độc âm thầm
Phun vào bầu khí quyển
Khi lòng người ngụy biện
Về ‘phát triển, tiến lên’…
Nhân loại sẽ lãng quên
Những tinh hoa truyền thống
Xã hội càng biến động
Thiên tai dịch bệnh nhiều!…
Khi rừng cây tiêu điều
Trụi theo từng năm tháng
Thú hoang dần bỏ mạng
Còn đâu giống, đâu nòi?
Khi gió khóc ơi hời!
Thương loài người mê ngủ
Thì băng tan, núi lở
Lũ tràn về mênh mông!
Khi những người đàn ông
Chuyển giới thành ‘phụ nữ’
Sẽ vô cùng đáng sợ
Vì ‘âm dương đảo chiều’
Khi nữ giới gào kêu
‘Đòi bình quyền, bình đẳng’
Họ chuốc thêm gánh nặng:
Việc xã hội, việc nhà!…
Khi lũ trẻ sa đà
Vào trò chơi điện tử
Thì bàn tay quỷ dữ
Đã chìa ra tóm người!
Khi đạo đức buông xuôi
Thế nhân càng bại hoại
Hàng giả: Ôi đủ loại!
Giá trị thực hao mòn…
Khi xã hội sinh tồn
Bằng đấu tranh bạo lực
Sẽ hiểm nguy cùng cực
Vì trái đạo Đất Trời
…
Chỉ một lối đi thôi
Hãy phục hưng truyền thống
Lấy tu tâm làm trọng
Nâng đạo đức hồi thăng
Nhiều dự ngôn nói rằng:
Giữa dương gian hiểm ác
Vào cuối thời mạt Pháp
Có Giác Giả độ nhân…
Vô danh cư sỹ