Lại một lần thấy chán mình hơn
Trước trang viết chẳng ra câu, ra đoạn
Đọc nhiều danh nhân, thuộc nhiều giai thoại
Mà chẳng hơn gì ếch nhìn trời.

Đọc nhiều danh nhân, thuộc nhiều giai thoại / Mà chẳng hơn gì ếch nhìn trời.
Đọc nhiều danh nhân, thuộc nhiều giai thoại / Mà chẳng hơn gì ếch nhìn trời.

Giá được như những bác thợ cày
Đơn giản sống, đơn giản yêu thì lại đi một lẽ
Cứ nửa thợ, nửa thầy bê trễ
Không thực tế được hơn cũng chẳng nghệ sĩ hơn.

Cứ nửa thợ, nửa thầy bê trễ / Không thực dụng được hơn cũng chẳng nghệ sĩ hơn.
Cứ nửa thợ, nửa thầy bê trễ / Không thực dụng được hơn cũng chẳng nghệ sĩ hơn.

Những con đường xanh một thuở đôi mươi
Hoa và lá đã chuyển sang màu khác
Lúc cầm cày, tiếc mình còn thi sĩ
Vác bút lên, lại hóa dáng thợ cày.

Lúc cầm cày, tiếc mình còn thi sĩ / Vác bút lên, lại hóa dáng thợ cày.
Lúc cầm cày, tiếc mình còn thi sĩ / Vác bút lên, lại hóa dáng thợ cày.

Vốn liếng chẳng hơn gì chiếc túi rỗng không này
Gậy đang mòn trên những con đường cũ
Nếu mà chẳng yêu thương được nữa
Giữa đời này, mình sẽ là ai.

Nếu mà chẳng yêu thương được nữa / Giữa đời này, mình sẽ là ai.
Nếu mà chẳng yêu thương được nữa / Giữa đời này, mình sẽ là ai.

Thu Phương


Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm: