Đừng tưởng cứ mạnh là tiền; Cứ khôn là khéo cứ hiền là ngu; Đừng tưởng cứ yếu là nhu; Cứ cương là rắn cứ ru là hời…
Đừng tưởng cứ thuốc là lành
Cứ ly là biệt cứ hành là xong
Đừng tưởng cứ lạnh là Đông
Cứ Xuân là ấm, cứ giông là Hè
Đừng tưởng cứ chát là chè
Cứ say là rượu cứ bè là trôi
Đừng tưởng cứ bẩn là hôi
Cứ thơm là sạch cứ bơi là thuyền
Đừng tưởng cứ mạnh là tiền
Cứ khôn là khéo cứ hiền là ngu
Đừng tưởng cứ yếu là nhu
Cứ cương là rắn cứ ru là hời
Đừng tưởng cứ tốt là mời
Cứ chê là xấu cứ bồi là cao
Đừng tưởng cứ nước là ao
Cứ sông là rộng cứ rào là ngăn
Đừng tưởng cứ viết là văn
Cứ đăng là báo cứ ăn là mồi
Đừng tưởng cứ tĩnh là ngồi
Cứ đi là đến cứ hồi là hương
Đừng tưởng cứ mến là thương
Cứ mong là nhớ cứ buông là rời…
Nhân gian đa sự vạn lời
Cứ Chân-Thiện-Nhẫn là người hiền minh. (**)
F.B. Vô danh cư sỹ.
– Đăng tải dưới sự đồng ý của tác giả.
(*) Nhân đọc thi phẩm ‘Đừng tưởng” của cố thi sỹ Bùi Giáng.
(**)Pháp Luân Đại Pháp: Pháp môn tu luyện thượng thừa thuộc Phật gia giảng về nguyên lý: Chân-Thiện-Nhẫn giúp cho bản thể, tâm tính, uy đức và tầng thứ sinh mệnh đồng thăng hoa… Quý độc giả hữu duyên có thể vui lòng tìm hiểu thêm tại website dưới đây:
https://vi.falundafa.org/