Thơ, là tiếng lòng của người thi sĩ. Khi kết hợp với thể thơ được dung luyện qua năm tháng cuộc đời, thì thơ có khả năng đưa người đọc thăng hoa. Bản thân thi sĩ, cảnh giới tinh thần của họ có lẽ cũng đã ngấm vào từng câu từng chữ, cho dù độc giả có cảm thụ được đến bao nhiêu, người thi sĩ cũng vẫn hạnh phúc trong những vần điệu của riêng mình.

Về đi thôi hề.
U sầu ân oán với lợi danh
Tay đã nâng lên buông chẳng đành
Trót thân mang lấy tâm sầu nặng
Trọn đời cũng chỉ kẻ vô danh.

Trót thân mang lấy tâm sầu nặng. Trọn đời cũng chỉ kẻ vô danh. (Ảnh: Pinterest.com)

Về đi thôi, đoạn tuyệt em với anh
Mộng nhân sinh cuốn tan theo dòng nước
Người yêu, hận, đến sau, đến trước
Theo tình tình chạy, trốn tình tình theo.

Về đi thôi, đoạn tuyệt em với anh. Mộng nhân sinh cuốn tan theo dòng nước. (Ảnh: Pinterest.com)

Về đi thôi, hợp tan như cánh bèo
Ta cùng bạn thuở nào say sớm tối
Ta đã buông tay, chẳng còn danh và lợi
Bạn cũng nên thôi, xuôi gót nhập trường giang

Vạn Lý Khách

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.