Đêm khuya lạnh lẽo chợt tỉnh giấc
Nhớ về cố hương ở nơi nào?
Gió đìu hiu thổi khô mặt đất
Kiếp người ngắn ngủi buồn thật sao!

Tôi muốn trở về mươi năm trước
Để sống bình yên với nước non
Cánh én rộn đồng trong câu hát
Của cô thôn nữ tuổi trăng tròn.

Cánh én rộn đồng trong câu hát. Của cô thôn nữ tuổi trăng tròn. (Ảnh: Pinterest.com)

Thuở ấy tôi đâu phải nghĩ gì
Cuộc đời cứ nhẹ nhõm trôi đi
Không oán không than với số phận
Tối chìm vào mộng, cánh thiên di

Tôi muốn được ôm chú mèo mướp
Vuốt ve cái đầu nhỏ dễ thương
Lúc này hẳn nó đã chuyển kiếp
Lưu lại nhân gian một nắm xương.

Thuở ấy tôi đâu phải nghĩ gì. Cuộc đời cứ nhẹ nhõm trôi đi. (Ảnh: Pinterest.com)

Tôi muốn ở bên những người bạn
Chơi bi, đá bóng,.. chẳng oán than
Giờ đây người vui, người đau khổ
Cầu mong cho họ được bình an…

Một chiếc thuyền nan ngoài bến đỗ
Hẳn là giờ đã chìm dưới sông
Bến đò ngày xưa trơ cọc gỗ
Cỏ mọc cùng với chút gạch hồng.

Giờ đây người sướng, người hoạn nạn. Cầu mong cho họ được bình an. (Ảnh: Pinterest.com)

Trời rộng thênh thang ánh nắng vàng
Dòng sông lấp lánh tỏa hào quang
Lữ khách đường xa đi mỏi bước
Dừng chân nơi ấy nỗi mênh mang…

Hy Vọng

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.