Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ Thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với thời gian…

Sáng tinh khôi sợi nắng cũng trinh nguyên
Hương dìu dịu, cánh đồng ngày thơ dại
Ngọn gió lang thang rong chơi mê mải
Lúa vàng như mơ trải khắp trên đồng
Cong cong thân gầy mang nặng hạt ước mong
Bầy se sẻ ríu ran chờ lúa chín
Hạt mồ hôi rơi trên má người bịn rịn
Mùa xốn xang căng hạt lúa no tròn.

Hạt mồ hôi rơi trên má người bịn rịn. Mùa xốn xang căng hạt lúa no tròn.

Con cu gáy đeo cườm cất tiếng gáy vang
Chú cào béo đạp càng trên nhánh lúa
Chàng dế nỉ non bản trường ca muôn thuở
Sừng cong da bóng loáng những con trâu
Gõ móng trên đường, đủng đỉnh, vội gì đâu
Con bò mẹ lông vàng nhung miệt mài gặm cỏ
Cậu bê non chạy lon ton bên mẹ
Cái đầu xinh ngơ ngác mắt trong veo.
Vi vút thinh không có tiếng sáo diều
Tiếng con sơn ca gọi bầy lảnh lót

Sừng cong da bóng loáng những con trâu. Gõ móng trên đường, đủng đỉnh, vội gì đâu

Đưa nhau về đây thăm đồng lúa chín
Chân đất đầu trần,
ta dắt nhau chạy khắp đồng quê
Cánh đồng tuổi thơ, bao kỉ niệm ùa về
Mẹ nấu cơm đợi chúng mình rồi đấy
Cơm mới dẻo thơm, ta giành nhau miếng cháy
Tinh khôi cánh đồng tinh khôi nỗi niềm quê…

Chân đất đầu trần, ta dắt nhau chạy khắp đồng quê. Cánh đồng tuổi thơ, bao kỉ niệm ùa về

Ánh Tuyết