Tôi vẫn nhớ những ký ức thuở nhỏ khi đọc những câu chuyện kỳ lạ về Benjamin Barthurst, David Lang và Oliver Larch. Cả ba người họ đều từng biến mất một cách bí ẩn. Không hề bị UFO bắt cóc, không có cánh cổng dẫn tới các không gian khác, và cũng không có một âm mưu ám sát.

Chuyện chỉ đơn giản thế này: một tích tắc trước họ vẫn còn đó, nhưng chỉ nháy mắt sau họ biến mất không còn tung tích. Thời gian gần đây, tôi đã xem xét lại những câu chuyện này với một con mắt ngờ vực, ôm giữ hi vọng tìm ra một lời giải nào đó.

Đó là vào cái đêm ngày 25/11/1809. Thế giới đang trong giai đoạn chiến tranh với Napoleon Bonaparte, và có nhiều nhóm liên minh điên cuồng không rõ danh tính trên khắp châu Âu nổi lên chống lại ông. Vienna đã thất thủ. Là một nhà ngoại giao của Anh trong khu vực, khi nghe tin đó, Benjamin Bathurst đã đi lên phía bắc, đến Hamburg để trở lại Anh.

Benjamin Bathurst (Wikimedia Commons)
Chân dung Benjamin Bathurst (Ảnh: Wikimedia Commons)

Ở Perleberg, một thị trấn cách Berlin không xa, Barthust cùng viên trợ lí dừng lại, lấy một cái tên giả để mượn ngựa và dùng bữa tối. Lúc đó là khoảng gần 9 giờ tối khi họ chuẩn bị ngựa. Barthust, do muốn tới Berlin nhanh nhất có thể, đã bỏ lại viên trợ lí và ra ngoài ngồi đợi trong xe ngựa. Và đây cũng chính là lần cuối cùng người ta nhìn thấy Benjamin Barthurst.

Một lát sau, viên trợ lí rời quán trọ và nhìn thấy trong xe ngựa trống không. Người ta không phát hiện thấy bất cứ tung tích nào của Barthurst, và một trong những câu chuyện mất tích kỳ lạ nhất trong lịch sử đã ra đời.

Câu chuyện lan truyền tới Anh sau khi viên trợ lí đến London một vài tuần sau đó. Vợ của Barthurst đã đích thân tới Đức để phối hợp với cảnh sát điều tra vụ việc. Con sông Stepnitz đã bị lùng sục nhưng không phát hiện thấy một chút dấu tích. Mọi ngóc ngách trong ngôi làng đã bị lục soát kĩ lưỡng vài lần, nhưng người ta chỉ tìm được một chiếc áo khoác trong ngôi nhà phụ được báo cáo thuộc về Barthurst, cùng với một chiếc quần pantaloon (quần bó dưới đầu gối của nam thế kỷ 19) được cho là của ông nằm ở cách đó không xa trong khu rừng. Ngay cả sau khi đã tìm kiếm thấu đáo toàn bộ khu vực bằng chó nghiệp vụ, nhưng cảnh sát vẫn không thể phát hiện ra một chút tung tích của Barthurst.

Nghi ngờ vụ việc có dính líu đến người Pháp, bà Bathurst mở rộng phạm vi tìm kiếm đến tận Hoàng đế Napoleon. Bằng cách nào đó, bà đã gặp được Hoàng đế để hỏi chuyện gì đã xảy ra với chồng bà. Với vẻ ngạc nhiên, Napoleon trả lời rằng ông không hề biết chuyện này, và đề nghị được góp sức trong cuộc tìm kiếm. Di thể của Barthurst chưa từng được phát hiện. Dù không có bằng chứng, nhưng rất có thể Barthurst đã bị ám sát – không cần nhắc đến lỗ hổng không gian hay người ngoài hành tinh, vì chưa ai từng đề cập đến chúng.

Một câu chuyện nổi tiếng khác liên quan đến David Lang, một nông dân vùng Tennessee, Mỹ. Trước sự chứng kiến của gia đình, ông đã biến mất vào hư không.

Một tích tắc trước anh ta còn đó, một tích tắc sau anh đã biến mất vô ảnh vô hình, khi đang đi bộ ngang qua cánh đồng. Chúng ta không cần kể lại câu chuyện quá nổi tiếng này chi tiết ở đây, nhưng đây vẫn là một trong những ví dụ điển hình nhất về hiện tượng con người biến mất một cách bí ẩn trong dòng lịch sử của những hiện tượng siêu nhiên. Vấn đề là, đây rất có thể là một câu chuyện bịa đặt. Câu chuyện này xuất hiện lần đầu trên tạp chí Fate (Số phận). Không có bằng chứng cho thấy Lang và gia đình anh thật sự tồn tại, và những ghi chép thời đó không có ghi chú nào về anh.

Ngoài ra, một câu chuyện tương tự về Oliver Larch rất có thể đã được dựng lên dựa trên câu chuyện của David Lang.

Hầu hết các hiện tượng tan biến vào không trung là một sản phẩm của trí tưởng tượng chứ không phải một sự kiện có thật, và nhiều cách giải thích thực tế hơn lại hay bị phớt lờ. Những trường hợp nổi tiếng hơn dường như chưa từng tồn tại, còn những trường hợp mất tích trong lịch sử dường như đều có cách giải thích hợp lí. Không có ý nói rằng con người không thể biến mất không dấu tích, nhưng đây là các ví dụ điển hình cho thấy những trường hợp này dường như có tính chất giả mạo khi chúng ta nhìn nhận lại lần thứ hai.

Dưới đây chúng tôi trích dẫn một bình luận thú vị về bài viết này của một độc giả trên trang Paranormala.com của cô Cyndy L.:

“Ngay lập tức tôi bị cuốn vào bài viết vì chính bản thân thôi đã có một trải nghiệm tương tự ở thành phố Seattle, Washington, Mỹ vào những năm 1980.

“Anh ta biến mất ngay trước mắt tôi. Xoẹt! Tôi đang nhìn anh ta. Anh ta đang đứng đó, rồi đột nhiên biến mất.”

— Cyndy L.

Cô có cung cấp một đường link dẫn đến bức ảnh trên Google Street View, trong đó chụp chính xác địa điểm xảy ra sự kiện. Cô cho biết không có cái cây nào dọc theo hàng rào mắt lưới này vào những năm 1980.

(Screenshot/Google Street View)
(Ảnh chụp/Google Street View)

“Tôi đang lái xe về hướng đông, [trên] làn đường bên cạnh dãy hàng rào mắt xích. Có một người đàn ông cao, với mái tóc dài, bù xù, mặc một chiếc quần bò và một áo choàng ngoài đen, dài tới tận đầu gối. Anh ta biến mất ngay trước mắt tôi. Xoẹt! Tôi đang nhìn anh ấy. Anh ta đang đứng đó, rồi đột nhiên biến mất. Tôi giật mình phanh gấp… Lúc đó xe tôi cách anh ta chưa đầy 6 mét, nếu anh quay lại nhìn có lẽ tôi sẽ nhìn thấy lòng trắng trong mắt anh. Tôi không hy vọng ai đó sẽ tin và thú thực điều đó không quan trọng… Sự kiện đã xảy ra, tôi biết như vậy vì nó đã xảy ra với bản thân tôi”.

Tác giả: Paranormala.com
Đọc bản gốc ở đây.
Khả Nhẫn biên dịch

Xem thêm: