Giông bão đời người vốn chẳng chừa bất kỳ ai cho dù đó là người giàu hay kẻ nghèo. Câu chuyện về một đại gia giàu có sở hữu hàng loạt công ty lớn trong ngành năng lượng bật khóc trước những biến cố gia đình, khiến người đọc không khỏi xúc động.

Nhiều người tiếp xúc với anh Hòa, đều biết rằng anh là người đàn ông mạnh mẽ và thông minh. Thông qua một người bạn làm ăn giới thiệu, anh quen biết vợ, sau vài năm tìm hiểu hai người quyết định tiến đến hôn nhân.

Từ ngày lấy vợ, công việc kinh doanh của anh Hòa càng trở nên xuôi chèo mát mái, các công ty con do anh sở hữu “phất” như diều gặp gió, ngày càng phát triển lớn mạnh.

Chẳng bao lâu sau, hai vợ chồng anh sinh được một bé trai, nhưng không may bị khuyết tật vận động. Anh Hòa quyết định mua một căn biệt thự gần hồ và thuê thêm người giúp việc, phần vì anh muốn tạo điều kiện tốt nhất cho con, phần vì anh muốn bù đắp cho gia đình những tháng ngày đi công tác xa nhà.

12 năm trôi qua, những cố gắng của người chồng, người cha tốt bụng ấy thật chẳng được may mắn như công việc kinh doanh. Bởi quen sống trong nhung lụa lại được chồng cưng chiều, cô vợ không lo chăm sóc con cái, vun vén gia đình, lại quay ra hẹn hò chơi bời với bạn bè mỗi khi anh Hòa đi vắng.

Thời điểm đó cũng là khi những cuộc cãi vã giữa hai vợ chồng anh xuất hiện nhiều hơn. Vì muốn mọi chuyện trong gia đình êm thấm, để cậu con trai bé bỏng cảm nhận được sự bình yên trong gia đình, anh Hòa đã cố gắng nhẫn nhịn. Tuy nhiên, anh càng tỏ ra khoan dung độ lượng bao nhiêu thì cô vợ lại càng được đà làm tới bấy nhiêu.

Rồi chuyện gì cần đến cũng phải đến, một ngày kia vợ anh nộp đơn ra tòa đòi ly dị. Vốn lớn lên trong một gia đình có giáo dưỡng, việc ly hôn đối với anh Hoà là điều không thể chấp nhận và càng vì không muốn cậu con trai đáng thương sống trong cảnh thiếu cha, thiếu mẹ, nên anh cố gắng níu kéo…

Một ngày kia vợ anh nộp đơn ra tòa đòi ly dị… (Ảnh minh hoạ)

Trong rối bời và mỏi mệt, anh Hòa tìm đến luật sư chia sẻ: “Tôi nghĩ lùi một bước để cho gia đình êm ấm, để cho con trai tôi có thể sống trong điều kiện tốt nhất, nhưng nào ngờ cô ấy không biết điều càng ngày càng lấn tới… Muốn giữ êm ấm, tôi không muốn con tôi bị chịu cảnh bố mẹ chia tay nhau, tôi thật sự không muốn làm tổn thương thằng bé”.

5 năm trước, khi vô tình phát hiện anh Hòa mất đi khả năng sinh con vĩnh viễn, cô vợ quay ra coi thường và dùng những lời lẽ cay độc đay nghiến chồng mình. Không chỉ dừng lại ở việc đòi ly hôn, vợ anh còn yêu cầu chia tài sản, đòi quyền nuôi con.

Đau khổ, bất lực… và rồi đến khi cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm được nữa, anh Hòa chấp nhận ly dị. Anh chỉ có một đề xuất là mình sẽ là người nuôi con, anh hy vọng rằng mình có thể bù đắp những thương tổn cho cậu con trai tội nghiệp, hơn ai hết anh hiểu rằng thằng bé mới là người đau khổ nhiều nhất trong chuyện này.

Tuy nhiên, cô vợ không đồng ý, cô khóc lóc, yêu cầu tòa án giải quyết quyền nuôi con cho mình và toàn bộ tài sản phải được chia đều làm 3 phần: vợ, con và chồng. Trước tòa, cô nói rằng vì con trai bệnh tật, tương lai không biết sẽ ra sao, tấm lòng mang nặng đẻ đau của người mẹ khiến cô không nỡ để con mình khổ cực khi thiếu đi tình yêu của mẹ. Cô mong tòa cho phép được nuôi con và anh Hòa sẽ chu cấp thêm phần tài chính hàng tháng.

Cô yêu cầu tòa án giải quyết quyền nuôi con cho mình và toàn bộ tài sản phải được chia đều làm 3 phần… (Ảnh minh hoạ)

Nghe đến đây, anh Hòa bật khóc nức nở, anh nghĩ rằng nếu con anh được sống trong sự chăm sóc từ bàn tay mẹ như thế thì cũng là điều anh mong muốn nhất rồi. Anh đồng ý để tòa chấp thuận cho vợ mình nuôi con và sẽ chu cấp mỗi tháng 50 triệu đồng. Anh cũng đồng ý sang tên hai căn biệt thự cho vợ tương ứng với số tiền hàng chục tỉ đồng với điều kiện phải chăm con và đưa con đi trị bệnh.

Kết thúc phiên tòa, cả hai vợ chồng dường như đã thỏa thuận xong một bản cam kết mang tính pháp lý, nhưng cuối cùng thì người chịu thiệt thòi nhiều nhất vẫn là đứa trẻ, rồi đây cậu bé sẽ chẳng được hưởng tình thương yêu đủ đầy từ cả cha lẫn mẹ dưới một mái nhà như bao bạn bè đồng trang lứa khác.

Sau ly hôn, công việc làm ăn của anh Hòa không còn được thuận lợi như trước, anh cũng dần phải sang nhượng một vài công ty con của mình cho các tập đoàn năng lượng khác. Cô vợ thì vẫn tính nào tật nấy, mải mê chơi bời, bỏ bê con cái; thương con, anh Hòa âm thầm đón cậu bé về nuôi.

Như cái lý vẫn tồn tại trong trời đất, người tốt thì ắt được phúc báo. Ước nguyện chăm sóc con của anh Hòa giờ đây đã thành sự thật. Hàng ngày, anh cùng chơi và chăm sóc con chu đáo với mong muốn lấp đầy những tổn thương tình cảm trong con, anh hy vọng một ngày nào đó bệnh tình của con mình sẽ được chữa khỏi.

Ước nguyện chăm sóc con của anh Hòa giờ đây đã thành sự thật. (Ảnh minh hoạ)

Nhẹ lòng vì không còn phải nghe những lời đay nghiến từ vợ; nhưng mỗi đêm về, nhìn con lòng anh lại không cầm được nước mắt, bước đến ôm con, tim anh đau nhói, anh hiểu rằng mỗi đứa trẻ đều mong được mẹ vỗ về …

Một nhà thơ từng viết: “Cha là núi, con hoài xanh cỏ dại; Cha là trời, cho mây trắng con bay”. Giờ đây, anh Hòa không còn mải miết bên những chức danh đồ sộ hay những công ty lớn bé, cái anh cần là một cuộc sống thảnh thơi, vui vẻ và bình an bên con mỗi ngày, đối với anh đó là hạnh phúc. Với tấm lòng thương con vĩ đại của người cha, con anh cũng phần nào cảm thấy được cuộc đời vẫn còn ý nghĩa, tình phụ tử ấy chắc chắn sẽ giúp cha con anh Hòa có được những năm tháng bình yên bên nhau.

Gia Viên

Xem thêm: