“Tình yêu. Đó là một trong những từ ngữ định nghĩa khó nhất, có nhiều nghĩa nhất và trái ngược nhất trong tất cả những ngôn ngữ của con người”.

Câu chuyện 40 năm về trước…

Vào ngày 22 tháng 4 năm 1978, một đám cưới đã diễn ra nhưng thậm chí chẳng ai biết đến sự tồn tại của nó ngoài cô dâu, chú rể và một vị mục sư làm chứng cho lời hứa “cùng nhau đi trọn tới cuối con đường” của họ. 

Một đám cưới đơn sơ, giản dị và “nghèo nàn” theo đúng nghĩa của nó: Không bánh ngọt, không dải voan trắng thướt tha, không tiệc rượu, không khách mời và thậm chí là không có một bức ảnh. Gặp nhau đúng khi hoàn cảnh gia đình khó khăn, ông bà O’Hara đã không có được một lễ cưới đúng nghĩa. Tuy nhiên, chỉ cần một lời hứa là quá đủ để họ bắt đầu một cuộc sống gia đình hạnh phúc cho mãi tận đến những năm tháng về sau bên cạnh những đứa trẻ. 

Brad, cô con gái út của ông bà O’Hara chia sẻ rằng, cách cha mẹ cô đối đãi với nhau đã dạy cho cô biết định nghĩa thế nào là tình yêu. Đó không chỉ như một biểu tượng, mà nó thật sự nhiều hơn những gì chúng ta có thể thấy. Họ cùng nhau làm việc chăm chỉ để có thức ăn trên bàn cho cả gia đình, cùng nhau dành thời gian cho những đứa con và cùng nhau khóc và cười. Tất cả những gì học được từ cách ứng xử của cha mẹ khiến Brad tin rằng, tình yêu là điều tuyệt vời nhất trong cuộc sống này, và người ta cần biết trân quý và bảo vệ.

“Ngày 3/7/2018, 40 năm sau khi lập gia đình, mẹ tôi cuối cùng đã có một đám cưới thật sự. Và điều đó xảy ra một cách rất bất ngờ. Bố tôi đã sớm cùng chúng tôi lên kế hoạch từ cả tháng trước đó mà mẹ không hề hay biết.

Chị gái Jenifer của tôi và anh Job sẽ tổ chức lễ kỷ niệm ngày cưới khi gia đình chúng tôi sum họp. Tất nhiên, mẹ tôi sẽ cần một chiếc váy mới cho ngày quan trọng của con gái bà. Vậy nên chị tôi đã đưa mẹ đi mua sắm. Và đây là cách mà chúng tôi có được số đo của mẹ. Chị tôi lấy số đo và đi đặt cho mẹ một chiếc váy cưới rất đẹp sau đó gửi đến Colorado.

Bánh đã được đặt. Hoa đã được chuẩn bị. Tiếc tối đã đâu vào đó. Một nhiếp ảnh gia cũng đã được mời về.

Danh sách khách mời ư? Đó là gia tài của họ. Hai cô con gái, hai cậu con trai, những cô con dâu và cậu con rể, cùng 12 đứa cháu, những nhân vật vẫn luôn coi họ là những người tuyệt vời nhất”.

Vào buổi sáng ngày cưới, Jenifer đưa mẹ đi làm tóc, trang điểm, sơn móng chuẩn bị cho “tiệc kỷ niệm ngày cưới của con gái”.

Trong khi đó ông O’Hara cùng các con của mình kiểm tra lại tất cả những gì cần thiết cho buổi tiệc. Brad bước đến cạnh bên cha mình và thấy ông đang hồi hộp. Điều này đối với cô là một thú vị khi được chứng kiến “người hùng” của mình lo lắng. Nhưng cô biết cha mình có lý do chính đáng vì điều đó, ông đã đợi 40 năm để ngày hôm nay diễn ra.

Bà O’Hara khiến tất cả mọi người trong căn phòng phải nín thở. Cậu con trai đưa bà đi qua hai hàng ghế đến vị trí mà bà đã ngồi trong suốt 40 năm qua, bên cạnh chồng của mình. Họ nhìn vào mắt nhau và nhắc lại lời thề mà họ đã cùng nhau thề nguyện rất lâu trước đó.

“Tất cả chúng tôi đã khóc, chúng tôi cùng nhau chia sẻ, nhảy múa, vui đùa… Và đó là ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên được”, Brad chia sẻ.

Cuối cùng mẹ tôi đã có được một đám cưới thật sự. Một người đàn ông, một người phụ nữ, tình yêu và gia sản của họ là một lời hứa đã được thực hiện trọn vẹn và chừng đó đã là quá đủ”.

Kết thúc viên mãn của một tình yêu đẹp.

Có những hạnh phúc quá đỗi bình dị, có những tình yêu không quá cầu kỳ, nhưng lại trọn vẹn và nồng nàn đến ngưỡng mộ. Bởi vốn dĩ vẻ đẹp của tình yêu không đến từ vẻ ngoài, nó đến từ tấm lòng chân thành và nghĩa tình trọn vẹn từ tận sâu thẳm trong tâm mỗi người. Nhà khoa học lỗi lạc Albert Eisntein từng dặn cô con gái yêu của mình rằng: “Tình yêu là nguồn năng lượng mạnh nhất trong vũ trụ”. Nếu quả thực đúng là như vậy, thì có lẽ chẳng điều gì có thể phá vỡ một tình yêu chân thành, ngay cả sự tàn khốc của năm tháng cũng chỉ càng khiến nó thêm mặn nồng và đậm sâu. 

Ảnh: Teresalee.com

Liễu Nguyện