Xưa kia có một người đàn ông rất giàu có. Ông ta có đến bốn bà vợ. Trong số bốn bà vợ này, ông ta yêu nhất là người vợ thứ tư. Vì yêu bà nên ông ta không tiếc bà một thứ gì, mua cho bà đồ trang sức đắt tiền, trang phục đẹp lộng lẫy, ăn của ngon vật lạ và còn thường xuyên chăm sóc che chở cho bà một cách rất tỉ mỉ.

Ông cũng vô cùng yêu quý người vợ thứ ba của mình, bởi ông luôn cảm thấy vì bà mà được vẻ vang nên cũng thường mang bà ra để khoe khoang với bạn bè. Nhưng mà trong lòng ông cũng luôn lo lắng vì sợ bà sẽ rời bỏ mình mà chạy theo người khác.

Người vợ thứ hai giống như một người bạn tri kỷ của ông. Bà luôn hết lòng chăm sóc ông và cũng rất kiễn nhẫn, lắng nghe ông tâm sự mỗi khi có điều phiền toái. Bất kể lúc nào người thương nhân này gặp vấn đề không suôn sẻ thì ông đều tìm đến bà và cũng luôn được bà đưa ra lời khuyên mà thoát khỏi khó khăn. Bởi vì thế mà trong lòng ông cũng yêu thương bà rất nhiều.

Còn người vợ thứ nhất lại là một người bạn vô cùng trung thành với ông. Bà cũng là người lo toan toàn bộ công việc trong nhà, cả đời bà đều đã cống hiến cho gia đình. Chỉ có điều, bà là người yêu thương ông nhất trong bốn người vợ nhưng ông lại không yêu thương bà, gần như không để ý hay quan tâm đến bà.

Đến một ngày, người đàn ông giàu có này lâm bệnh nặng và ông cũng hiểu rằng mình không còn sống được lâu nữa. Ông nằm trên giường, nghĩ về cuộc sống xa hoa mình còn đang hưởng thụ mà lầm bầm: “Hiện giờ mình có bốn người vợ xinh đẹp, nhưng mà khi mình chết đi thì sẽ là một người lẻ loi cô độc. Chẳng lẽ mình phải chịu cảnh cô độc mà ra đi thật sao?”

Thế là, ông bèn gọi người vợ thứ tư đến và nói: “Ta yêu nàng nhất, cũng đối xử và chăm sóc cho nàng tốt nhất. Hiện giờ ta sắp chết rồi, nàng có sẵn lòng đi theo ta không?”

“Không có chuyện đấy đâu!” – Người vợ thứ tư trả lời xong rồi nghênh ngang bước đi ra khỏi phòng.

Câu trả lời của người vợ thứ tư như một nhát dao đâm thấu tim người thương nhân. Ông buồn bã rồi gọi người vợ thứ ba đến và hỏi: “Ta cả đời yêu nàng như thế, hiện giờ ta sắp chết rồi, nàng có muốn đi theo ta không?”

Người vợ thứ ba cũng lạnh lùng trả lời: “Không! Cuộc sống tốt đẹp như thế này, người yêu thích tôi còn rất nhiều, ông chết đi tôi sẽ lại kết hôn.”

Trái tim người thương nhân đã trở nên băng giá. Ông lại hỏi người vợ thứ hai: “Ta luôn xin sự giúp đỡ từ nàng. Nàng cũng luôn giúp ta thoát khỏi khó khăn. Bây giờ ta lại cần nàng giúp đỡ. Sau khi ta chết đi, nàng có thể cùng ta làm bạn được không?”

“Xin lỗi ông! Lần này tôi không thể giúp gì được cho ông rồi! Tôi chỉ có thể đưa tiễn ông đến nghĩa địa mà thôi!” – Người vợ thứ hai trả lời. Những lời này giống như sét đánh trúng người ông vậy.

Nhưng đột nhiên từ bên ngoài một giọng nói vang lên: “Tôi sẽ đi theo ông. Cho dù là nơi nào, thiên đường hay địa ngục, tôi đều sẽ đi theo ông!”

Vị thương nhân ngẩng đầu lên nhìn, là người vợ thứ nhất của ông. Bà gầy như que củi, giống như một thời gian dài không có đủ cái ăn. Người thương nhân vô cùng thống khổ nói: “Lẽ ra ta nên chăm sóc tốt cho nàng, thế nhưng mà…”

Trong cuộc sống thực tế của chúng ta, ai cũng đều có bốn “người vợ” này đấy.

Người vợ thứ tư là thân thể của chúng ta.  Cho dù chúng ta có tiêu tốn bao nhiêu thời gian và tinh lực để chăm sóc, giữ gìn nó, khiến nó trở nên xinh đẹp, lộng lẫy. Nhưng khi thời gian vừa đến, nó sẽ rời xa chúng ta ngay lập tức.

Người vợ thứ hai chính là quyền lợi, danh dự và tài phú của chúng ta. Cho dù chúng đã từng mang đến cho chúng ta bao nhiêu vinh hoa thì khi chúng ta chết đi nó sẽ thuộc về người khác.

Người vợ thứ ba chính là người thân và bạn bè của chúng ta. Cho dù khi còn sống chúng ta có thân thiết, yêu thương đến mức nào thì khi chết họ cũng chỉ có thể đưa tiễn chúng ta đến nghĩa địa mà thôi.

Người vợ thứ nhất chính là linh hồn của chúng ta đấy! Khi chúng ta sống, vì mải mê theo đuổi vật chất, hưởng thụ tài phú và thú vui thì nó thường bị chúng ta quên lãng.

Đừng vứt bỏ chính mình!

Theo secretchina
Mai Trà biên dịch

Xem thêm: