Ai là người đi ngược lại dòng vui

Nên trống trải thả dài trên đường phố

Chiều hoang hoải lung lay từng nỗi nhớ

Để u hoài vương trên mặt người qua.

Chiều hoang hoải lung lay từng nỗi nhớ / Để u hoài vương trên mặt người qua.
Chiều hoang hoải lung lay từng nỗi nhớ / Để u hoài vương trên mặt người qua.

Chiều đông người nên phố mãi xa

Ai là người luôn đi ngược lối

Nơi ai qua lại là nơi ai tới

Cái nhìn cũng bị phố chia đôi.

Nơi ai qua lại là nơi ai tới / Cái nhìn cũng bị phố chia đôi.
Nơi ai qua lại là nơi ai tới / Cái nhìn cũng bị phố chia đôi.

Điều không tin vẫn hái lượm đấy thôi

Cái mong muốn dễ gì gặt được

Lòng đơn chiếc giữa lòng phố chật

Phố vòng vèo nên chẳng chạm mặt nhau.

Lòng đơn chiếc giữa lòng phố chật / Phố vòng vèo nên chẳng chạm mặt nhau.
Lòng đơn chiếc giữa lòng phố chật / Phố vòng vèo nên chẳng chạm mặt nhau.

Buổi chiều nay ai mải miết về đâu

Chắc có ai đang nghĩ về ai đấy

Hình như ai cũng như đường phố ấy

Phố đâu dành cho riêng bước chân ai…

Hình như ai cũng như đường phố ấy / Phố đâu dành cho riêng bước chân ai…
Hình như ai cũng như đường phố ấy / Phố đâu dành cho riêng bước chân ai…

Hồng Oanh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm: