Tôi và chồng mới kết hôn được hơn 1 năm, mặc dù kinh tế không khá giả nhưng, tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau thì vẫn như hồi mới yêu. Vì đều xuất thân từ nhà nông nên đám cưới của chúng tôi được tổ chức hết sức đơn giản, căn phòng cưới cũng chỉ được tu sửa qua loa.

Sau này chúng tôi đã lên thành phố để làm việc, vì điều kiện kinh tế chưa cho phép nên chúng tôi vẫn chưa có dự định sinh con. Một năm sau khi cưới chồng tôi đã làm việc chăm chỉ, cộng thêm tiền tích cóp từ trước, và mượn thêm tiền bố mẹ nên chúng tôi đã mua được một căn phòng nhỏ ở thành phố. Vào ngày giao chìa khóa nhà, chồng tôi đã ôm tôi vào lòng và nói, “anh hứa sẽ mang đến cho em một tổ ấm hạnh phúc, từ bây giờ chúng ta đã có một căn nhà thật sự, anh sẽ cố gắng làm việc, em hãy chú ý đến sức khỏe để chuẩn bị mang thai”. Tôi đã rất xúc động và chỉ gật gật đầu…

Tôi đã không biết là cảm giác của tôi có vấn đề hay là chồng tôi đã có vấn đề. Kể từ khi mua nhà xong, chúng tôi phải trả tiền đi vay, nên áp lực về kinh tế cũng lớn hơn. Kể từ đó, chồng tôi cũng thường xuyên về muộn với lý do là đi làm thêm giờ. Lúc đầu tôi cũng nghĩ là anh ấy phải làm thêm giờ, nhưng không nhẽ ngày nào cũng phải làm thêm giờ?

Thậm chí mỗi tối anh đều về lúc 1 2 giờ đêm, mỗi lần về việc đầu tiên anh làm là đi tắm, sau đó còn giặt quần áo, không cần biết là tôi đang ngủ hay đang thức để đợi anh.

Điều này khiến cho tôi càng thêm nghi ngờ, mỗi khi gặng hỏi, anh đều nói: “Làm việc mệt quá, nên về nhà là vội vàng tắm còn đi ngủ, sợ em mệt nên anh đã giặt quần áo luôn.” Tôi không tin những gì anh nói, nhưng cũng không có lý do gì để phản bác. Sau đó tôi đã nghĩ ra một cách.

Hôm đó tôi đã nghỉ sớm hơn thường lệ để đến trước cổng công ty anh. Đúng như tôi đã dự kiến, anh ấy không làm thêm giờ mà bước ra khỏi công ty đúng vào giờ nghỉ. Anh vẫn đi chiếc xe đạp như mọi khi, nhưng không đi hướng về nhà, điều này càng khẳng định cho những nghi ngờ của tôi. Chắc chắn anh đã có người phụ nữ khác, hàng ngày về nhà vội vàng tắm giặt là sợ tôi ngửi thấy mùi lạ trên người anh.

Nhưng khi tôi đi theo anh đến một con phố chuyên bán đồ nướng, anh đã để xe ở ngoài và bước ra với một bộ đồ lao động mầu trắng, và bắt đầu nướng thịt.

Trước đây chồng tôi đã từng kể rằng, thời anh ấy còn học phổ thông, mỗi khi vào hè anh ấy thường giúp bố mẹ nướng thịt để bán. Nhà anh đã làm nghề này lâu năm nên cũng có chút tiếng tăm.

Đứng từ xa nhìn anh nướng thịt ở góc phố, nước mắt tôi đã rơi từ lúc nào không biết. Tôi vội lau nước mắt, tiến đến chỗ anh và ngồi xuống ghế. Anh hỏi, “cô ăn gì ạ?”, “cho tôi 2 xiên thịt”, tôi trả lời. Anh ấy cầm xiên thịt đến và ngây người khi nhìn thấy tôi, “sao em lại đến đây?” anh hỏi có vẻ ái ngại. “Em đến để đợi anh về”, tôi vừa nói vừa ôm lấy anh vào lòng.

Mặc dù đây là một câu chuyện đẹp, nhưng nếu như chúng ta có thể luôn luôn quan tâm, thấu hiểu và tin tưởng lẫn nhau, thì cuộc sống của chúng ta sẽ bớt lo lắng, áp lực và hoài nghi, từ đó sẽ giảm thiểu bớt những mẫu thuẫn gia tăng, và cuộc sống sẽ trở nên dễ thở hơn.

Thiên Minh

Xem thêm: