Cách ứng xử của cô chủ quán cà phê Abi, thuộc bang Minnesota, Mỹ đối với ông lão ăn xin trong câu chuyện dưới đây có lẽ sẽ giúp chúng ta hiểu rằng sự vĩ đại của con người xuất phát từ tấm lòng thiện lương chân thành, chứ không phải điều gì đó cao siêu mà ta không chạm đến được.

Cũng như bao ngày bình thường khác, ông Marcus bước ra ngoài và bắt đầu đi xin ăn. Dù đã đi hết gần cả nửa buổi nhưng không ai thèm cho ông một xu lẻ nào mà họ còn mắng nhiếc ông. Tuy nhiên, một điều kì lạ đã xảy ra.

Khi Marcus bước đến quán cà phê của cô Cesia Abigail Baries với ý định xin một ít tiền, cô vui vẻ mời ông vào và chia sẻ rất thẳng thắn với ông những gì mình đang nghĩ.

Cô nói rằng, cô cảm thấy những đồng tiền thật sự có giá trị khi tự mình làm ra để nuôi sống bản thân, chứ không phải đi xin ăn để sống tạm bợ qua ngày, cô thắc mắc tại sao ông không tự tìm cho mình một công việc phù hợp để kiếm sống?

Nghe Cesia nói, ông già vô gia cư tội nghiệp như cởi được nỗi lòng mình bấy lâu, ông tâm sự với cô về cuộc đời bất hạnh của mình. Ông cũng không muốn kiếm tiền bằng cách này, nhưng ngoài việc xin ăn thì ông chẳng biết làm gì vì không một ai muốn nhận một kẻ đã từng phạm tội như ông làm người giúp việc.

Hiểu được hoàn cảnh bế tắc của ông Marcus, cô Cesia nói: “Giờ tôi đủ khả năng để giúp đỡ một người đang đói khát. Nhưng lý do lớn hơn khiến tôi hành động là tôi có thể giúp ông nhiều hơn một bữa ăn. Tôi hiểu rằng bản thân mình không thể trợ giúp mọi người nghèo khổ trên Trái đất này. Tuy nhiên, tôi tin rằng hành động của mình góp phần thay đổi cái nhìn về con người trên khắp thế giới”.

Cesia chia sẻ rằng, cô từng là một người có hoàn cảnh khó khăn, cuộc sống mà hôm nay cô có được là cũng nhờ những tấm lòng giúp đỡ của người khác.

Qua cuộc trò chuyện ngắn ngủi, cô Cesia Abigail đã nhận ông lão Marcus làm người phụ quán cho mình. Cuộc gặp gỡ định mệnh trở thành phép màu cứu thoát ông lão vô gia cư đáng thương thoát khỏi những tháng ngày tối tăm cùng khổ; đây cũng là bước ngoặt sang con đường mới tươi sáng hơn trong cuộc sống của ông.

Hàng ngày, ông Marcus rửa chén, dọn quán và đi đổ rác. Ông chưa bao giờ đi làm muộn, ông luôn nghiêm túc và có trách nhiệm với công việc mà mình được giao, nó cũng để tỏ tấm lòng biết ơn sâu sắc của ông đối với vị ân nhân của mình.

Có một câu chuyện cảm động xảy ra không lâu sau khi ông Marcus bắt đầu công việc ở quán cà phê của Cesia, ông đã nhường chiếc bánh mì mà cô chủ dành riêng cho mình cho một người khác. Cesia đã vô tình nhìn thấy hành động này, và cô càng tin hơn những gì mình đã làm là đúng. Suy cho cùng, cô giúp ông hay ông giúp đỡ một người khác, thì tất cả đều là phép màu, phép màu ấy đến từ sự cho đi một tấm lòng.

Bất cứ khi nào bạn quyết định cho đi, hãy cho đi một cách tử tế và chân thành. Thực ra, cuộc đời sẽ trở nên ấm áp và hạnh phúc hơn khi chúng ta có thể vô tư giúp đỡ một ai đó khi họ đang gặp khó khăn. Một chút chu đáo thôi, bạn có thể giúp một cuộc đời nhiều hơn thế.

Con người cố gắng đến đâu, giàu có thế nào rồi cũng đến lúc phải buông bỏ. Trong cuộc sống người ta luôn khao khát tìm kiếm một nụ cười chứa đựng tình người. Sự vĩ đại không nằm ở quyền lực, danh vọng hay tài sản mà bạn có được cho riêng mình; nó đến từ tấm lòng chân thành, sự thiện lương và nhún nhường mà bạn dành cho người khác.

Khi lòng tốt xuất phát từ trái tim, nó giúp ta vượt trên sự khắc chế của định kiến, thù hận và ích kỷ để trở nên cao thượng trong ứng xử. Nhờ vậy, mà ta đắc được nhân tâm và trở thành những con người vĩ đại.

Gia Viên

Xem thêm: